Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2009

Cánh thư cuối cùng

31 - 5 - 2006

Bring me to life

How can you see into my eyes

Like open door

………….

em à

em có nhớ bài hát này không

có lẽ là không rồi

vì em nghe nó trong 1 lần bị làm phiền mà

anh thực sự choáng váng

tại sao thế em

vì sao có rất nhiều cách để chia tay,

em lại chọn cách gây tổn thương lớn nhất cho cả anh và em

hay em nghĩ,

đó là cách hay nhất để anh quên em và em quên anh

nhưng mà anh cũng ngốc nghếch thật

em đã nói trước rồi

sao anh lại không tin

lại cho là người khác

1 niềm tin mù quáng chăng

anh xin lỗi về tất cả

về sự phiền phức anh mang đến cho em

về sự ngu ngốc của anh

anh hiểu em đã mệt mỏi như thế nào

nhưng anh vẫn choáng váng trước những gì em nói

anh không xứng đáng vơí em

em cần 1 người biết chia sẻ

anh lại không thể là chỗ dựa cho em lúc em cần

em nói em đã mệt mỏi lắm rồi

em ghét anh

anh cảm thấy sợ sự thay đổi trong em

anh không muốn người nào bước vào cuộc đời mình lại ra đi một cách buồn bã

anh chẳng trách em đâu

có lẽ những gì em nói không phải là tất cả

anh cần phải ra khỏi cuộc đời em

anh cũng không muốn để em phải chờ đợi

anh phải đi

anh khao khát muốn bước ra ngoài thế giới

em có còn nhớ

cái lần anh hỏi em về 1 bộ phim giả tưởng

về người du hành vũ trụ có thể đi tìm nguồn gốc của loài người

anh hỏi em

nếu em là người đó em có đi không

anh đã thuyết phục em ở lại

nhưng hôm đó anh cũng đã nói

nếu là anh

anh sẽ đi

anh cũng từng nói anh thích cái tên Tuấn Phong

là cơn gió phiêu du tự tại

có lẽ

tính cách này của anh không thể là người em cần

anh không thể nói em hãy quên anh đi

anh cũng không muốn nghe em nói anh hãy quên em đi

có những người

những việc

dù có chết anh cũng không muốn quên

anh sẽ lấy quyển sổ

nếu nó còn bên em

em sẽ không vui được

và anh sợ một ngày

nó sẽ không còn tồn tại nữa

nếu nó ở bên em

em sẽ còn phải nhớ đến anh

nhưng thôi thì nếu em quên anh mà em thấy vui hơi

em hãy quên anh đi

nếu chỉ có 1 người nuối tiếc

hãy để người đó là anh

dù sao

anh cũng là người mạnh mẽ

không có gì có thể đánh gục anh được đâu

đèn trời bay lên là nhờ ngọn lửa trong lòng nó

anh muốn bay

và trong lòng anh luôn có 1 ngọn lửa không bao giờ tắt

chỉ mong em hãy luôn giữ lời hứa với anh

và sau này là với 1 người khác

em hãy quan tâm đến bản thân mình hơn

muốn yêu thương người khác

em phải yêu thương bản thân mình trước đã

nếu không

tất cả chỉ là hời hợt giả dối

nói chia tay chẳng nuối tiếc chẳng buồn thì nói dối quá

cảm ơn em về tất cả

chúc em sẽ tìm được người em yêu và yêu em

chắc chẳn rồi em sẽ tìm thấy người em yêu thực sự

người sẽ đem lại hạnh phúc cho em

anh phải tự chọn con đường đi cho riêng mình

con đường của anh

sẽ có rất nhiều khó khăn

rất nhiều sự hi sinh

nhưng nếu anh không đi trên con đường đấy

anh không còn là anh nữa

cuộc đời thật lạ

nó đem em đến với anh

rồi lại đem em đi trong những ngã rẽ của cuộc đời

trong ngã ba số phận

anh và em đã chọn khác lối

nhưng biết đâu đấy trên con đường này

anh và em sẽ gặp lại nhau

một năm tới

chắc sẽ rất khó khăn

nhưng khi vào đại học

sẽ khác

chính em đã nói thế mà

anh cũng tin rằng trên con đường của anh

anh sẽ tìm được 1 người song hành cùng anh

anh nghĩ anh chẳng tồi tệ như em nói đâu

chẳng lẽ gần 3 tỉ người trên thế giới

lại không có ở đâu đấy

1 người yêu anh

phải không em

"cánh thư cuối cùng

quên bao điều chưa nói

em xa tôi

xa tôi từ đây"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét