Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Liệu có 1 tương lai như thế ?

Rock Khuya (2009/09/05 0:13:14): tớ từng nghĩ về tương lai của tớ thế này
tớ sẽ lấy vợ
có con
con tớ sẽ lớn
tớ sẽ có 1 gia đình hạnh phúc và đầm ấm
nhưng rồi 1 lần
tớ nhìn thấy tớ trong gương
đó là 1 gã đàn ông trung niên
mặt có những nếp nhăn
tớ sẽ nhìn thẳng vào mắt tớ
"mày là ai"
và tớ sẽ ra đi
sẽ trốn chạy
ko ai biết
ko ai hiểu
rồi 1 tuần sau tớ sẽ trở về
như chưa từng ra đi
tớ sẽ tiếp tục cuộc sống của tớ
chờ đến lần tiếp theo tớ trốn chạy.
Đọc tiếp !

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2009

New friend


AU Shoo1
CCD 8.0Megapixels, xem Tivi, nghe Radio, phin dùng trong 1 tuần ...

Mạng AU, đuôi 8288.

Có nhiều lý do để mình mua chiếc Shoo1 này.

Vì chiếc Softbank đã xong thời gian 2 năm, hiện giờ không cần phải trả thêm tiền.
Vì mình muốn có 1 chiếc di động có khả năng chụp khá, vì không phải lúc nào mình cũng ôm chiếc Kiss X2 đi theo người được.
Vì mình sẽ để chiếc Softbank cho bạn bè, chiếc AU cho công việc và các mối quan hệ xã hội.
Vì AU có thể gọi điện miễn phí cả ngày cho 3 số điện thoại.

Vì mình cần 1 sự thay đổi, 1 sự tự làm mới bản thân.
Mình cần điều đó khi mình cảm thấy chán nản...
Đọc tiếp !

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

Sập bẫy tại Manchester

Chúng ta đã thất bại trong cả 2 trận đấu tại thành Manchester. Trong cả 2 thất bại trên, 1 phần là do Ars đã không được thần may mắn úng hộ. Trong trận đấu với United, là bàn phản lưới nhà cực kì khó hiểu cuả Diaby, và trong trận đấu với City là pha bóng bật cột dọc rồi bật ngược vào Almunia bay vào lưới.

Nhiều người lạc quan vẫn cho rằng Ars đã có 1 thế trận trên cơ trong cả 2 trận đấu đó, nhưng 1 cách thẳng thắn, rõ ràng Ars thiếu bản lĩnh và và cái đầu lạnh của 1 kẻ chiến thắng.

Đầu tiên là trận đấu với United. Sau trận đấu Wenger đã thẳng thắn bày tỏ sự tức giận với lối đá mà theo ông là “phản bóng đá” của United. Đó chính xác là vai trò của Fletcher, 1 cầu thủ thi đấu như 1 chiếc máy quét, liên tục phạm lỗi và tung ra những cú tắc đầy ác ý. Chính sự rắn mặt của Fletcher đã khiến lối đá của Ars trong trận đấu đó rất rời rạc và thiếu chính xác. Các cầu thủ của chúng ta vẫn còn trẻ ( dù họ có đầy kinh nghiệm ) đã phản ứng 1 cách tiêu cực trước lối đá đó. Họ có xu hướng muốn đối đầu và luôn tìm cách vượt qua đối phương thay vì chuyền bóng cho đồng đội. Ars chưa có những cầu thủ đạt tới đẳng cấp của Iniesta hay Messi – những cầu thủ mỗi khi cầm bóng là không cầu thủ nào có thể lấy bóng được từ chân họ. Chính điều đó đã phá vỡ tính hệ thống trong lối đá của Ars. Nếu không có cú ra chân “khủng khiếp” của Arshavin và sự non nớt của Ben Foster, có lẽ Ars sẽ không ghi được bàn thắng vào lưới United.

Tại thời điểm đó, United đang thiếu nhiều vị trí trụ cột ở hàng thủ, và phải đối mặt với 1 Ars đang cực kì hưng phấn sau 4 chiến thắng liên tiếp. Họ đã chọn lối đá phù hợp là thiên về phòng ngự và chờ đợi sai lầm từ phía các cầu thủ Ars ngay trên sân nhà của họ. Khi mà Ars đang mải mê tấn công thì học tung ra những đòn phản công dựa trên tốc độ và sự càn lướt khủng khiếp của Rooney. Sự tinh quái của Rooney trong pha bóng va chạm với Almunia không thề chê trách rằng Rooney đóng kịch mà hãy nhìn lại sự non nớt của Almunia. Với tốc độ quá nhanh của pha bóng đó, việc băng ra là 1 quyết định không sáng suốt. Có thể vì Almunia tính toán sai tốc độ của Rooney. Nhưng 1 quả penalty là quyết định chính xác trong pha bóng đó.

Bàn phản lưới nhà của Diaby quả thực là không thể tin nổi. Không có ai va chạm với anh ta trong pha bóng đó, vậy mà Diaby lại đánh đầu thẳng về lưới nhà trong sự ngỡ ngàng của tất cả các cầu thủ. Có thể là do tâm lý, hay nhận định sai lầm về tình huống, hoặc cũng có thể là do anh ta “hoa mắt”, nhưng với lý do nào đi nữa, Ars vẫn phải chấp nhận 1 trận thua, phải chấp nhận rằng chúng ta đã sập bẫy con cáo già SAF.


Trong trận đấu với City, các cầu thủ của chúng ta lại sập bẫy theo 1 cách khác. Sau thất bại tại United – thế lực đang thống trị PL, Ars quyết tâm chứng tỏ mình trước thể lực mới nổi đang trực tiếp đe doạ cho vị trí trong Big 4 của họ - City. Chúng ta đã vào trận với cái thế kẻ cả của người trên mà không lường hết sức mạnh của City.

Cả trận đấu, hiếm khi thấy 2 hậu vệ cánh của họ lên quá vạch giữa sân, trong khi Sagna và Clichy liên tục dâng lên phía trước. Ngoài pha mở tỉ số ngớ ngẩn, các bàn thua của Ars đều xuất phát từ 2 cánh khi 2 tiền vệ cánh có tốc độ cực tốt của City liên tục khoét sâu vào khoảng trống sau lưng Clichy và Sagna. Việc 2 hậu vệ cánh không về kịp ( hoặc bị vượt qua quá đơn giản ) đã khiến cặp trung vệ phải lệch sang cánh để che chắn và tạo cơ hội cho những cú chuyền bóng sang ngang. Các bàn thắng của City đã chứng minh điều đó.

Tại khu vực giữa sân, dù có sự trở lại của Cesc, nhưng chúng ta gặp phải 2 cầu thủ chặt đá rắn là Barry và De Jong. Họ đá rắn và rất “kinh nghiệm” trong việc khống chế khu vực giữa sân. Khi bóng chuyển sang 2 cánh thì với những Bendtner chúng ta khó long khoét sâu vào 2 cánh của họ được. Sự vắng mặt của Arshavin đã khiến 2 cánh của chúng ta tê liệt. Cả 2 bàn thắng của chúng ta đều bắt đầu từ trung lộ.

Nhưng điều đáng nói là thái độ của các cầu thủ Ars sau pha phạm lỗi thô bạo và rất ác ý của Adebayor. Anh ta đã quá khôn khéo để che mắt trọng tài và Van Persie đã phải lĩnh trọn mũi giày vào mặt. Sau pha bóng này, chúng ta thấy các cầu thủ dường như chỉ chăm chăm tìm cách trả đũa Adebayor. Đầu tiên là Song phải nhận 1 thẻ vàng không đáng có. Sau đó là pha đi bóng của Adebayor. Với trình độ kĩ thuật của Adebayor, khó có chuyện anh ta có thể vượt qua đến 3 cầu thủ của Ars, nhưng các cầu thủ chúng ta đã quá nóng vội với nhưng pha tắc bóng không chính xác và tạo điều kiện cho Adebayor vượt qua. Chính sự nôn nóng và cay cú ăn thua đó đã khiến Ars nhận những bàn thua đau đớn.

Ars đã nhận định sai lầm về đối thủ và để Adebayor khiêu khích. Cộng với 1 chút không may mắn, chúng ta đã thất bại 1 cách đau đớn trước City.

Khó chê trách được chiến thuật của 2 đội bóng thành phố Manchester. Vấn đề là Ars đã đánh giá không đúng đối thủ, nôn nóng sập bẫy tâm lý của họ. Thua thì đã thua, nhưng những đội bóng Ars sẽ gặp sau này sẽ còn bao nhiêu đội bóng chơi với chiến thuật như thế : sẵn sàng phạm lỗi và khiêu khích. Nếu các cầu thủ của chúng ta không học được bản lĩnh và cái đầu lạnh trong cách phản ứng ( 1 cách nói khác là nếu chúng ta không học được các tiểu xảo trong thi đấu ) chúng ta sẽ còn phải chịu những trận thua oan nghiệt như thế nữa.

Mà điều này không phải là điểm manh của Wenger.
Đọc tiếp !

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009

Những cánh hoa cho ai

Đầu tháng 10. Vào blog, đâu đâu cũng thấy người tao reo lên " hoa sữa nở rồi", nửa như bất ngờ, nửa như chờ đợi.

Tôi ngồi đọc hết tất cả những entry về hoa sữa của bạn bè. Hình như ai cũng có 1 entry, 1 hương hoa sữa cho riêng mình. Rồi như thấy trong căn phòng kín như bưng, len lỏi đâu đấy, 1 mùi thơm ngọt ngào.

Tôi chợt thấy mình ngày xưa. Khi tôi chỉ là 1 chú nhóc, đi trên con đường đầy hoa sữa, lấy tay bịt mũi lại, "sao mà nồng thế".

Rồi tôi thấy mình lớn hơn, đi lễ chùa với mẹ. Mẹ tôi vào trong chùa, còn tôi thích đi bộ trong khuôn viên bên ngoài, đứng lẫn vào chỗ tối. Khi người ta mất đi đôi mắt, thì đôi tai và chiếc mũi sẽ nhạy cảm hơn. Và tôi thấy hương hoa sữa đầu mùa.

Rồi tôi như nghe thấy tiếng ai reo khẽ : " anh có ngửi thấy hoa sữa không, hoa sữa nở rồi". Hình như bao giờ cô gái ấy cũng nhạy cảm hơn tôi. Cô gái của mùa thu.
.............
Năm nay khác năm ngoái, mới có tháng 10 mà đất nước mặt trời này đã lạnh đến thế.

Tôi khoác vội chiếc áo vào rồi chạy cho kịp giờ học. Đột nhiên 1 hương thơm ngào ngạt, ngọt ngào kì lạ ùa vào. Tôi sựng người lại. Hoa sữa. Không phải. Hoa sữa không có màu da cam (*).

Sáng nào tôi cũng đứng dưới gốc cây đấy. Loài hoa đấy nhỏ xíu, mọc thành chùm màu da cam. Tôi cứ hít mãi hương thơm ngọt ngào, nồng đượm của nó. Khác hoa sữa, những làm tôi nghĩ đến hoa sữa.

Rồi hoa cũng tàn.
...............
Tôi nhặt những cánh hoa nhỏ bé rớt trên đất, cẩn thận từng cánh hoa nhỏ xíu không nó dập mất. Bỏ vào trong 1 chiếc hộp gỗ nhỏ chỉ bằng bàn tay. Từ đấy tôi không mở chiếc hộp ra nữa.
...............
Nửa năm sau, tôi về thăm nhà. Mang theo cả chiếc hộp gỗ.

Mùa xuân, biết tìm đâu hoa sữa.

Tôi ngồi dưới gốc cây sữa, tay nắm chặt chiếc hộp.

Rồi cô bé mùa xuân xuất hiện. Nụ cười trong veo,ngồi xuống cạnh tôi như thể tôi chưa từng đi xa. Cô ấy đưa cho tôi 1 chiếc túi nhỏ. Phảng phất hương hoa sữa. "Em biết là anh rất muốn ngửi hương hoa sữa".

Tôi mỉm cười, xoè lòng bản tay ra. Cô ấy mở chiếc hộp và cho chiếc túi vào trong đó. Hoa sữa có 2 màu, trắng và da cam.

_________________________________

Viết trong 1 đêm uống cà phê quá liều, và ngộ độc melamine từ hoa sữa trên blog của bọn bạn.
Đọc tiếp !

Vớ vẩn ( 1 )

Trời mưa to.

Nghĩ đến ngày mai.

Tặc lưỡi phát.

Mai là mai, giờ liên quan dek gì.

Thảnh thơi cầm lon bia lên .

Lấy đàn ra bật bông .

Cao giọng anh hát.

"Trời mưa bong bóng phật phùng

Em đi lấy chồng, anh biết nhớ thương ai".

Là lá la.

( Đêm nay Ars thua ).
Đọc tiếp !

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

Đường xa xăm, con sông kia mặn đắng




Dù tôi đã quá quen với việc đứng 1 mình để chống chọi với khó khăn, với nỗi buồn và sự cô đơn.

Nhưng chưa bao giờ tôi giấu diếm được tôi cái ý nghĩ chạy thoáng qua trong khoảnh khắc. Cái khao khát có 1 người đứng cạnh tôi, nắm lấy tay tôi.

Lửa thử vàng đường xa gian nan...
Đọc tiếp !