Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2009

Arsenal, Yêu và Trung thành với Tình Yêu.

Khi ta nói lời yêu, ta phải biết chấp nhận cả những nỗi đau mà tình yêu đem lại.

Khi tôi nói tôi yêu Arsenal, khi tôi nói tôi là 1 Gooners, có nghĩa là tôi không chỉ sung sướng với những chiến thắng của họ, tôi còn chấp nhận cả những thất bại, những nỗi đau.

Những khán đài bỏ về khi trận đấu chưa kết thúc, những người tắt tivi khi mà trọng tài chưa nổi còi. Họ không yêu Arsenal. Họ chỉ ham mê những chiến thắng, nhưng họ không sẵn sàng đứng cạnh các cầu thủ trong thất bại. Đó là thứ tình yêu chỉ biết nhận, chỉ biết đòi hỏi. Thứ tình yêu đó sẽ chóng tàn, sẽ dễ tan vỡ như cái cách họ quay lưng lại mặc tình yêu đứng trong cơn mưa tháng 11 lạnh giá của London.

Tôi 3 năm trước, tôi của cái thời bồng bột, không bao giờ chấp nhận thất bại.Nhưng những thất bại, những khoảng thời gian cô đơn vô tận sau mỗi lần vấp ngã, những suy nghĩ phủ nhận tất cả, đã dạy tôi rằng, điều quan trọng nhất để chiến thắng là phải biết đứng lên sau thất bại. Nó không phải là 1 bí mật. Nhưng, chỉ khi thực sự trải qua những giây phút đó, tôi mới hiểu.

Vì thế tôi yêu Arsenal. Yêu sự bồng bột và ngây thơ của họ. Yêu cả những thất bại của họ.

Khi bạn yêu thực sự 1 thứ gì đó, bạn không cần phải nhận lại.
Đọc tiếp !

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Phiếm 1 - 99%

Hôm nay có đồng chí chê tớ nghe Rock tạp như lợn ăn cám. Nghe đủ các thể loại, mà chẳng phân biệt được loại nào với loại nào : Nu, Death, Doom, Thrash, Heavy, ... Rồi bạn ấy chê tớ nghe Metallica mà không biết Metallica là đại diện cho thể loại Rock nào, bla bla... Tớ thấy đúng hết. Chê kiến thức về Rock của tớ thì tớ chấp nhận, nhưng bảo tớ là nghe Rock theo phong trào là ứ được.

Rocker, hay người nghe Rock, có 1 phần trăm là chất nghệ sĩ, yêu cái đẹp. Còn 99 phần trăm là giống 1 thằng du côn cấp phường xã : hay chửi bới và thích ngược đời.

Tớ tự thấy tớ đúng 99% là du côn thật.
Đọc tiếp !

Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2009

Có ai đếm thời gian bằng những con số ?

"Có ai đếm mỗi ngày bằng nhịp cô đơn thở
Có ai đếm đường xa bằng bàn chân bước lỡ?"


Tôi đã sai rồi. Đã sai rồi.
Tôi sẵn sàng chờ đợi vì 1 khoảng khắc. Sao tôi lại không tin người khác cũng như thế ?

Có ai đếm thời gian bằng những con số ?
Đọc tiếp !

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

"Phật trèo tường", "rau ngót xách tay" và "cà ri hạ thổ"



Hôm qua tinh thần học tập lên cao vút, đang ngồi viết report môn Hoá thì FB rung rinh : “Anh TA sang rồi đấy, có rau ngót xách tay từ Vn, sang nhà anh ăn cơm”. Lúc này thú thực là em giằng xé dữ dội lắm, “học” hay là “ăn”. Học thì mai phải nộp report rồi, còn ăn thì là món mà 2 năm nay đã quên mất vị.

Thỏ thẻ : “anh ơi, em đang học”. “Học cái gì”. “Hoá ạ”. “ối giời, 5 phút là xong”. Chợt nhớ ra là lão này là tiến sĩ môn hoá, thế là cắp sách vở sang nhà lão là nhất cử lưỡng tiện. ( lý do lý trấu để đi chơi ấy mà ^^ ).

Lúc đi, tớ còn cầm theo 1 nồi cà ri tớ vừa nấu. Cà ri tớ nấu có bí đỏ, khoai tây, cà rốt và thịt băm. Bí đỏ và khoai tây thì hầm thật nhừ, còn cà rốt cho vào sau vì cà rốt nhừ sẽ bị chua. Nồi cà ri vàng ruộm, thơm ơi là thơm, Quả xứng đáng là liệt vào hàng “Phật leo tường”. Nhắc đến cái tên “Phật leo tường” là nhắc đến món sườn xào chua ngọt của tớ. Ngon đến mức 1 người tự nhận đã tu thành chính quả như lão Sơn mà phải trèo tường ( đột nhập lúc tớ ko có nhà ) để ăn vụng. Thế mới biết được sức hấp dẫn khủng khiếp của món đó đến mức nào ^^.

“Rau ngót xách tay” là món của bác TA mang sang từ VN. Bác Sơn ở nhà luộc cả 1 con gà chỉ để lấy nước nấu rau ngót. "Rau rửa chỉ hơi vò 1 chút thôi, sau khi rửa xong mới vò kĩ. Đun nước sôi sùng sục rồi cho vào. Đợi cho sôi lên lần nữa thì nhỏ lửa, để trong 5 phút". Phải nói là quá ngon các cậu ạ. Xứng đáng để bác TA đi về VN chỉ để mua 1 rổ rau ngót đó.

Còn thế nào là “cà ri hạ thổ”. Để tớ giải thích nguồn gốc từ “hạ thổ” này cho các bạn. Trong lúc nấu ăn, bác TA than vãn : “em về được 2 tuần mà không kịp ăn được miếng thịt chó nào. Mà dạo này thấy ở nhà toàn thịt chó hạ thổ”. “Chó hạ thổ là thế nào hả anh”. “chó già thịt dai nhanh nhách, giết xong rồi đem vùi vào đất, để thịt nó mềm ra rồi mang lên quay, quét them tí véc ni vào nữa cho nó bóng”. “Ngon không anh”. “Ngon, nhưng mà chỉ ăn đc 1 lần thôi”. Như vậy từ hạ thổ là nguồn gốc từ từ “chó hạ thổ”. Lại nói về bác Sơn. Mấy ngày mưa, bác ấy lười không đi chợ, thế là cho củ cải, cà rốt vào ninh lên thành 1 nồi, nói thực là không dám gọi là cà ri, nâu nâu, bẩn bẩn ^^, Bác ấy thầy nồi cà ri của tớ càm sang thế là ngượng quá, liền trộn luôn vào nồi cà ri của tớ để phi tang chứng cứ. Lúc ăn mới phải gọi là khủng khiếp, may mà mình đã lường trước hậu quả, không động đũa vào cái nồi cà ri, chấp nhận đau thương, hi sinh nồi của mình. Lúc lão Sơn không ăn nổi nữa, định đổ đi thì bác TA đe : “đổ đi là học dốt đấy”. Thế là tớ đặt tên cho cái nồi cà ri của bác ấy là “Cà ri hạ thổ”. Không biết bác Sơn đã ăn hết chưa nhỉ :)).
Đọc tiếp !