Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

Dù em có là 1 giấc mơ

Sáng nay lúc tỉnh dậy, tôi tự hỏi mình, rằng có đúng là mình đang mơ không.

Trong những ngã ba của cuộc sống, tôi lại gặp lại cô gái ấy.

Khi hạnh phúc đến quá đột ngột và dễ dàng, người ta có thể cảm thấy sợ và nghi ngờ. Tôi đủ thông minh và hiểu về người đó để biết được điều gì đang diễn ra.

Tôi đang hạnh phúc. Và dù rằng hạnh phúc đó rất mỏng manh thôi, tôi cũng vẫn tận hưởng nó không chút sợ sệt.

Tôi sẽ không buông tay ra nữa đâu. Tôi sẽ nắm chặt tay cô ấy hết mức có thể.
Đọc tiếp !

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Cho Em

Có cả nghìn lý do để em không chọn tôi.

Có những lý do ngốc nghếch như vì tôi không yêu HN của em.

Có những lý do chính đáng như vì tôi chẳng thể ở bên em trong 1 buổi chiều hạ nắng.

Tôi, vốn đầu óc đầy những con số, và trái tim đầy những nỗi buồn, nên tôi chẳng thể nào nhớ hết được những lý do của em. Có lẽ lý do đơn giản nhất, là em không tin tôi, không tin tôi có thể lại yêu như thưở ban đầu, không tin tôi có thể yêu em 1 cách trọn vẹn.

Những ngày ấy, trái tim tôi còn tràn ngập những hình ảnh về mối tình đầu đã kết thúc từ 3 năm trước. Có lẽ, tại thời điểm đó, chính tôi cũng không tin tôi có thể lại yêu 1 người khác.

Rồi tôi nhận ra 1 điều, rằng nếu tôi cứ yêu quá khứ nhiều đến thế, thì tôi chẳng thể yêu hiện tại của mình.

Tôi đã quên mất khuôn mặt của cô ấy như thế nào, đã quên mất giọng nói của cô ấy ra sao, đã quên cả những kỉ niệm ngọt ngào trong trái tim. Giờ tôi chỉ nhớ 1 điều. Tôi đã từng yêu 1 người con gái như thế.

Người ta có ngàn vạn từ nếu. Nếu tôi hiểu ra điều đó sớm hơn, nếu tôi dũng cảm nắm lấy tay em, nếu tôi gặp em trong 1 buổi chiều hạ nắng. Nhưng tất cả đã quá muộn. Dằn vặt mình cũng đâu thể thay đổi được những điều đã xảy ra, phải không em.

Em sắp lấy chồng.

Em van nài tôi hãy yêu 1 người khác.

Nhưng tình yêu đâu thể gượng ép. Tôi sẽ chỉ nói yêu, khi trái tim tôi thực sự rung cảm.

Tôi sẽ chưa yêu ai cả. Nhưng không phải vì chờ đợi em. Mà vì tôi chờ đợi người tôi sẽ yêu.

Tôi sẽ quên khuôn mặt của em, sẽ quên giọng nói của em, sẽ quên những kỉ niệm của em. Tôi sẽ chỉ còn nhớ, tôi đã từng yêu em.

Rồi trái tim tôi sẽ không còn ngập trong những nỗi buồn. Rồi trái tim tôi sẽ chỉ còn lại 2 điều : tôi đã từng yêu 2 người con gái, chân thành và trọn vẹn.

Tôi sẽ hạnh phúc, sẽ yêu như chưa bao giờ được yêu, sẽ vẫn trân trọng tình yêu như thưở ban đầu.
Đọc tiếp !

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Phiếm 28 - Dạt

"Tết này về không"
"Chưa có lịch, chưa biết"
"Bao giờ học xong"
"Chẳng biết, hứng lên thì học tiếp, hoặc là không tốt nghiệp được thì sao"
"Bao giờ về"
"Không biết, tuỳ đời"
...
Không có gì là rõ ràng, không có gì là chắc chắn.
...
Vì thế, mà chẳng ai đợi tôi, và tôi cũng chẳng đợi ai cả. Đời dạt đến đâu thì trôi đến đấy.
Đọc tiếp !

Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

Phiếm 27 - còn 1 tháng nữa ...

Còn 1 tháng nữa là đến ngày thi. Không khí ICPC đang tràn ngập Gmail :|.
Đọc tiếp !

Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010

Nếu có thể, hãy lại yêu

Trong 1 ngày mọi cảm xúc trở nên tản mác và hời hợt.

Trong 1 ngày vô tình đang ngang qua cơn mưa.

"Ông! Nếu yêu ai được thì yêu nhé. Để có người chia sẻ với ông".

Chợt thấy trái tim mình đau nhói. Chợt hiểu tại sao mọi cảm xúc đều trở nên nhạt nhoà đến thế.

Chợt nhận ra mình cô đơn.

"Cậu đừng chờ đợi, hãy yêu đi. Cậu sẽ yêu ai đó. Tôi không thích suy nghĩ này. Tôi sẽ cảm thấy ghen tỵ với cô gái đó. Người có được tình yêu của cậu."
Đọc tiếp !