Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Phiếm - khoảng lặng

Trong 1 đêm tôi ngồi viết report, chợt nhớ tới blog của mình.

Có người bảo tôi có lẽ đã bỏ cái blog này :D. Không, tôi chẳng đi đâu cả, chỉ đơn giản là không có thời gian và cũng không có gì đáng để viết.

Giờ viết 1 điều gì đó với tôi thật khó. Tôi cũng không hiểu tại sao. Chỉ là, có lẽ tôi cảm thấy đủ bình yên để không viết nữa.

...
Tôi chọn con đường khó. Thầy nghiêm khắc nhưng lại đặt nhiều kì vọng vào tôi. Điều đó khiến tôi phải cố gắng gấp 2,3 lần người khác. Bây giờ, thời gian tôi ở Lab, ở thư viện có lẽ còn nhiều hơn thời gian tôi ở nhà.

Tôi có mục tiêu để phấn đấu, để quyết tâm và cố gắng. Tôi thấy thực sự đam mê và hứng thú với công việc mình đang làm. Điều đó, tốt.

Trái tim tôi cũng thế. Bình yên, dịu dàng.

Khoảng lặng của blog có lẽ sẽ còn dài :).

1 nhận xét:

  1. Vậy tốt quá! Tôi thật sự rất khâm phục những con người sống hết mình vì đam mê... vì đó là đìu tôi đang phấn đấu... nhưng tôi ko được giỏi và may mắn vì nhiều thứ khác ngoài lề của đam mê đã khiến tôi ko đi đúng mong muốn. Đến khi đủ chính chắn hơn tôi cũng sẻ sống trọn với đam mê của mình...Và tôi sẻ tiếp tục theo giỏi blog của bạn ^^

    Trả lờiXóa