Hạnh phúc với em là 1 chuyến đi, mà đích đến luôn không báo trước
Tôi cùng nỗi buồn đứng lại
Tiễn người trở gót sang sông
Tôi thích làm khán giả của cuộc đời mình
Bạn sẽ nhận ra tôi ở đâu đó
Cùng 1 cách như phần lớn những người lặng ngắm 1 chiều mưa
Nơi mọi tham vọng sống cuộc đời mình là lầm lạc
Nơi 1 cái nắm tay níu kéo là hành động xa xỉ
Và tôi cứ để gió cuốn em đi
Để lại cho tôi hạnh phúc ngắm nhìn những điều tôi đã mất
QuickComments
Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét