Blast :

Phía trước là bầu trời...

QuickComments



Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

I - bài văn tả con lợn

Viết cho giấc mơ ngắn ngủi, với tất cả sự dịu dàng của tôi.
------------------------------------------------------------

Khi tôi lên 8 tuổi, cô giáo tôi cho tôi 1 bài tập về nhà là : "miêu tả con lợn của em". Nhà tôi không nuôi con lợn nào cả, và vì thế, tôi phải tưởng tượng ra 1 con lợn để tả.

Đến giờ, tôi chẳng còn nhớ nguyên văn những gì tôi đã viết nữa, vì trong đầu tôi đầy những con số, và trong tim tôi đầy những nỗi buồn. Nhưng tôi sẽ tả lại cho bạn con lợn đó. Bạn đừng ngạc nhiên, tôi còn nhớ, vì con lợn đó đã khiến tôi thực sự thất vọng về người lớn.

Con lợn tôi tưởng tượng ra có cái đầu to như quả dưa hấu và mình nó to như cái phích và nó có 1 cái đuôi lúc nào cũng phe phẩy, và chân nó chân thấp chân cao và nhìn nó rất oai phong lẫm liệt.

Khi tôi đưa bài văn này cho người lớn đọc, tất cả họ đều cười. Họ bảo làm gì có con lợn nào như thế. Họ còn nói con lợn của tôi bị thọt. Tôi đã giải thích cho họ rằng tôi muốn miêu tả con lợn của tôi có chân dài bình thường, nhưng viết như thế thì thật tầm thường, nên tôi viết chân cao chân thấp để con lợn trở nên sinh động hơn. Người lớn thật ngốc nghếch, họ chẳng bao giờ hiểu được 1 điều đơn giản như thế. Họ vẫn bảo chẳng có con lợn nào như thế, và khuyên tôi thay vì giải thích cho mọi người hiểu con lợn của tôi có chân dài bình thường, tôi hãy tập trung vào học Toán, tập viết cho thật đẹp. Người lớn họ chỉ tin vào những gì họ thấy, và họ chẳng bao giờ chịu tưởng tượng cả.

Vì quá thất vọng với họ, tôi quyết định dấu biệt nó đi, và chẳng bao giờ kể cho ai khác về con lợn của tôi nữa. Nhưng tôi chắc chắn, con lợn của tôi vẫn đang sống khoẻ mạnh ở 1 nơi nào đó, vì tôi đã tưởng tượng ra nó mà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét